Thu chợt đến, kéo hạ đi thoáng chốc
Cánh phượng hồng e ấp gượng nhạt phai
Chú ve sầu thôi réo rắt bên tai
Và ánh nắng trở êm đềm dịu nhẹ...
Thu chợt đến, lá vàng rơi thoáng chốc
Chút bâng khuâng nhớ kỷ niệm đầu mùa
Thoảng vu vơ ngồi đếm những hạt mưa
Nhặt ký ức ngày dấu trong trang vở...
Thu chợt đến, trên con đường dang dở
Tuổi học trò, nhí nhảnh đùa vui
Dáng cậu bé - xù xì mái tóc
Để cô nhóc - thích chí cười vang.
Thu chợt đến, trong khúc hát tình tang
Khẽ mỉm cười, bắt đầu khó nhọc
Cô thức khuya - soạn bài giáo án
Thầy vuốt trán - lau giọt mồ hôi.
Thu chợt đến, trong chính trái tim tôi
Mỗi sớm mai một ngày vui đi học
Thuở ấu thơ còn run run bật khóc
Đến bây giờ nhắm mắt lại ướt mi...
Thời gian trôi thì cứ mãi trôi đi
Và bục giảng vẫn in đầy bụi phấn
Mái tóc thầy dần hoa râm lấm tấm
Cô mệt nhoài khẽ chợp mắt ngủ quên…
Thầy cô ơi, chúng em mãi ở bên
Dẫu mùa hạ qua một, hai lần nữa
Dẫu mùa đông đã trôi đi quá nửa
Thu lại về trong mỗi trái tim em.